Hôm nay, khi còn vài hộp sữa cận date nhưng con không uống, tôi đăng lên nhóm Quận 12, kêu gọi cho các mẹ khó khăn. Rất nhiều mẹ đã nhắn tin để nhận sữa, trong số đó day dứt nhất là chị X. (xin được giấu tên) với hoàn cảnh đặc biệt.
Người mẹ ngu ngơ
Chị X, bị tâm thần nhẹ, thần trí lúc mơ hồ, nửa tỉnh nửa mơ. Trong cơn say một gã đàn ông gian ác đã dùng cái bánh bao dụ dỗ thực hiện hành vi xâm hại. Người phụ nữ đáng thương ngu ngơ nào có biết chi.
Ba tháng sau, chị bắt đầu nôn ọe. Dân trong khu thấy thế giúp đưa đi khám liền phát hiện có bầu. Đặc biệt bụng cũng đã khá to. Nếu bỏ ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe. Họ bảo chị bị điên vậy rồi đẻ con ra thế nào? Sao lo cho nó? Dăm ba cái gã đàn ông chột dạ khuyên đi phá thai. Xét về góc độ đạo đức mà nói không ai có thể tước đoạt quyền làm mẹ của mỗi người. Vân can ngăn phá thai bởi tội cho chị và cả đứa bé. Xin đừng bắt chị bỏ con khi chưa thể thấu hiểu những gì họ nói.
Mẹ sẽ bảo vệ con!
Mọi người nói chuyện với chị về từ bỏ con, chị lơ ngơ hỏi:
“Tui có em bé, giống nhà dì Thư có cu Toàn phải không? ”
“Vậy thì nó là con tui! Tui uống thuốc rồi, nó sẽ tan ra thành bãi máu! Nó chết queo sao? Nó đau lắm, tui không chịu! Tui không muốn đâu!”
Chỉ một câu nói thốt ra từ một người phụ nữ tâm thần nhưng như ngàn vết dao cứa vào tim những người làm mẹ như tôi. Biết bao người lành lặn vẫn dửng dưng phá thai mỗi ngày nhưng chẳng hề quan tâm:” Con có đau không?”
Chưa dừng lại ở đó, cái cách mà chị sinh đứa con ra và nuôi dạy nó mới khiến tôi ngưỡng mộ bội phần.
Con…con…xinh lắm!
Đến 9 tháng sau, khi bụng đã chềnh ềnh đau đớn. Dân quanh khu góp tiền đã đưa chị tới bệnh viện sinh đứa bé. Khoảnh khắc nhìn thấy con, chị vỡ òa. Chẳng mấy chóc thút thít như một đứa trẻ, mà người đàn bà đó so với con nít thì suy nghĩ có lớn hơn là bao:
“Con…con! Con xinh… xinh lắm!”
Chị ôm lấy con vào lòng, học hỏi dì Thư hàng xóm ôm ôm vỗ vỗ đứa bé. Mặc kệ những ai dòm ngó chỉ trỏ xung quanh. Bác sĩ dặn:
- Rất may, em bé bình thường và thông minh không bị di chứng gì! Nhớ phải giữ vệ sinh cho em bé!”
Chị vẫn mải mê nước mắt ngắn dài ôm nó vào lòng. Hình như không hiểu lắm lời bác sĩ dặn. Chị Vân hàng xóm lại chỉ dẫn:
- Người ta dặn chị phải tắm mỗi ngày, đánh răng sạch sẽ, nếu không dơ, ôm em bé, em bé chết queo.
Vân vừa nói vừa làm động tác ôm em bé và động tác nhắm mắt cho chị. Mắt chị sáng ra: “Phải tắm rửa sạch sẽ”.
Vân quay sang bác sĩ:
- Chị X sống cạnh nhà tôi, tôi sẽ qua chăm phụ. Tôi cũng tắm rửa cho em bé khi nó còn nhỏ bác sĩ yên tâm.”
Về nhà, chị thấy con khóc, hỏi Vân:
- Vân, con…khóc…?
Vân hiểu ý bảo chị cho con bú, dường như chị nhớ điều gì, đưa con sang cho Vân bồng giúp.
- Vân cầm giúp…chị đi tắm…
Vì con, mẹ sẽ cố gắng tỉnh táo!
Chị nhớ nhớ quên quên, ấy thế mà lại vì con mà khắc tốt ghi tâm lời bác sĩ dặn. Sau khi tắm sạch sẽ chị ôm con cho ti dưới sự hỗ trợ và chỉ dẫn của Vân.
Từ ngày có con, sức mạnh tình yêu mẫu tử đã làm chị tỉnh táo ra nhiều. Người ta không còn thấy chị lê lết đầu đường xó chợ, quần áo bẩn thỉu nữa. Họ thấy một chị rất khác, ở nhà trông con, không rời lấy nửa bước.
Hàng xóm thấy thương người cho chục ký gạo, người cho dăm ba gói muối đường, người cho sữa, kẻ lại cho vài thùng mì, khá một tí thì một ký thịt. Vân thương hai mẹ con, qua nấu ăn và chỉ chị, vậy mà từ khi có con, chị lại học rất nhanh. Hôm Vân liên hệ với tôi, tôi quyết định cho họ 4 hộp sữa. Và sau đó được nghe câu chuyện huyền thoại về một người mẹ tuyệt vời.
Một người mẹ điên yêu con!
Người mẹ đó…bị điên, nhưng lại hiểu về tình yêu con hơn vô số người tỉnh táo như tôi. Khi mỗi ngày có rất nhiều đứa bé bị lãng quên trên thế giới này..thì đâu đó một ngóc ngách trên thế giới có một người mẹ vượt lên tất cả, vượt trên trí tuệ, cố gắng minh mẫn, vượt qua cả định kiến để cố giành lấy quyền làm mẹ của mình. Tôi mơ hồ tưởng tượng cứ như nhìn thấy tương lai mẹ con chị X.
Có lẽ con bé sẽ bị trêu chọc khi đi học, con bé sẽ xấu hổ, nhưng khi đủ nhận thức về tình yêu của mẹ, nó sẽ chiến một trận chiến ra trò bảo vệ mẹ nó.
Có lẽ khi có ai đó từ tổ chức bảo vệ trẻ em, chị sẽ đấu tranh mọi cách giữ con, cả một xóm sẽ thành nhân chứng sống giúp chị giành con bé về…
Có lẽ kỳ nguyệt san đầu tiên, chị sẽ lo sốt vó vì nghĩ con bé bị thương…
Có lẽ khi con bé thành tài, nó sẽ mua cho mẹ nó những món ngon nhất.
Có lẽ có rất nhiều điều có lẽ… nhưng điều “có lẽ” hợp lý nhất là:
Có lẽ chị không phải người mẹ hoàn hảo nhất, nhưng chị chắc chắn là người mẹ rất yêu con của mình. Có lẽ con bé không có một gia cảnh tốt nhất, nhưng chắc chắn nó sẽ là người sống hạnh phúc nhất.
Với những ai may mắn có được thiên thần nhỏ của mình, xin hãy cho con được mở mắt chào đời để con được ở bên mẹ. Xin hãy cho con cơ hội được sống một cuộc đời của chính mình.