Chưa bao giờ mẹ kể…

Trước khi mẹ vui mừng vì thấy que thử thai hai vạch, con chẳng thể biết rằng: Cuộc đời mà con đang được sống, lại có thể tươi đẹp đến vậy.

Lúc quyết định sẽ từ bỏ, con chẳng thể biết rằng: Cuộc đời mà con đang sống lại có thể hiu quạnh đến vậy.

Tình yêu không trọn vẹn

Thì ra… trái với mơ ước một gia đình hạnh phúc của mẹ, ba đã chối bỏ con, để lại nỗi đau với trái tim chả còn nguyên vẹn. Người đàn ông ấy không muốn cùng mẹ già đi hay sưởi nắng cùng nhau khi tuổi xế chiều. Và cứ thế ba đi! Khoảng lặng trong tim mẹ cứ thế lại lớn hơn do một tình yêu không trọn vẹn để lại.

Luyến tiếc xen lẫn do dự…

Chuỗi ngày hiu quạnh và đau đớn ngày ngày lại hành hạ và dằn vặt. Đã nhiều lần mẹ nghĩ đến tương lai, khóc. Bao lần, đã bước đến trước một bệnh viện chuyên phá thai, mẹ lại do dự rồi… không biết sinh linh nhỏ bé đáng yêu trong bụng có đau không? Mẹ ngồi xuống chiếc ghế đá bên cạnh và nhìn hồi lâu rất nhiều người ra và vào.

Có người dửng dưng không quan tâm!

Có người vui vẻ cười đùa như không có gì!

Có người rưng rưng, ôm chặt bụng hay bưng mặt khóc!

Mẹ nhẹ nhàng đặt tay lên bụng ân cần hỏi:” Con sẽ thấy đau chứ?” Chỉ vì ngày hôm đó, chính khoảnh khắc kỳ lạ và câu hỏi không ai trả lời mẹ đã dũng cảm quyết định: Sinh ra con. Điều đó với con tựa như phép màu mà chúa ban ơn.

Chưa bao giờ mẹ kể… những vất vả đã qua

Làm mẹ đơn thân khi còn là sinh viên thật khó khăn. Mẹ can đảm nói với ông bà ngoại quyết định quan trọng nhất đời và đến lớp tiếp tục việc học mặc kệ bao lời soi mói, chỉ trỏ. Cô gái năm ấy làm thêm vào dịp nghỉ hè dù là bưng bê hay rửa chén thuê để phụ gia đình tiền chuẩn bị cho chi phí sinh nở, cũng đã bảo lưu kết quả học tập. Mẹ cố gắng rất nhiều nhưng chưa bao giờ than vãn hay hối hận vì mẹ hiểu chỉ cần buông tay thì mùa có con sẽ mãi mãi không bao giờ quay trở lại.

Chưa bao giờ mẹ kể…những tổn thương đã qua

Vì cuộc sống đầy những tổn thương mà ba đem lại, mẹ khép lòng dường như chẳng còn yêu thêm một ai nữa. Những hôm con bị ốm, mẹ một mình vào bệnh viện chăm sóc con. Nhìn những gia đình có đầy đủ bố mẹ đưa con đi bệnh viện, aánh mắt của mẹ ươn ướt. Bản thân không dám nhìn thẳng vào gia đình hạnh phúc kia vì có lẽ tủi thân rồi! Xin lỗi vì ba của con đã để lại trong mẹ những vết thương thật sâu! Làm cho mẹ không thể nào quên được hay bỏ qua cho chính mình để yêu một lần nữa.

Chưa bao giờ mẹ kể… về những hy sinh đã qua

Khi con đã lớn khôn từng ngày mẹ cũng đã dần nguôi ngoài những vết thương. Mẹ bắt đầu mong muốn được yêu một lần nữa và hạnh phúc khi tìm được bến đỗ của đời mình.

Nhưng ước mơ chỉ là ước mơ, đọc những tin tức về bố dượng hành hạ con riêng của vợ khiến mẹ không dám đặt cược hạnh phúc đời mình. Mẹ càng không dám đặt tương lai của con vào bất kỳ một người đàn ông nào nữa.

Vì thế, mẹ chấp nhận cô đơn lẫn hy sinh vì con mọi thứ kể cả hạnh phúc của đời mình. Sự hy sinh lớn lao đó không bút mực nào có thể diễn tả được. Con cảm giác may mắn hơn gấp trăm ngàn người trên thế giới này vì đã trở thành con của mẹ.

Mẹ à con đã lớn rồi! Mẹ sẽ không còn lo lắng cho con còn bị bắt nạt hay yếu đuối nữa! Hãy can đảm một lần nữa đi tìm hạnh phúc của đời mình và đừng lo lắng về con! Vì mẹ xứng đáng có một tình yêu trọn vẹn cả đời! Con yêu mẹ nhiều lắm!

Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *