Hôm nay, khi mẹ đến bệnh viện để tư vấn phá thai, con biết mẹ muốn đặt một dấu chấm. Đó cũng là bước ngoặt cho sự kết thúc sinh mệnh của con trên hành trình này!
Cuộc đời là gì?
Cuộc đời chính là một bản nhạc, có nốt thăng, nốt trầm, cả nốt lặng…nhưng con nghĩ mỗi cuộc đời được sống chính tựa như tạo ra một bản nhạc với giai điệu đẹp nhất.
Cuộc đời thực ra chính là muôn màu, chúng ta tô vẽ những gam tươi sáng nhưng thỉnh thoảng sẽ có một ai khác pha trộn sắc đen tối, tượng trưng nghịch cảnh của mỗi người.
Cuộc đời là một bức tranh được vẽ từ màu nước, tuy đầy gam màu tối, dần dần chúng cũng có thể nhạt màu hoặc trở thành điểm nhấn và làm nổi bật vệt sáng.
Với con cuộc đời là một câu chuyện!
Hàng tá sự so sánh nhưng con nghĩ cuộc đời chính là một câu chuyện với vô số cách mở đầu và kết thúc. Diễn biến cũng đa dạng chẳng kém. Dù không biết nó tồn tại ý nghĩa gì trên cõi đời, vẫn mong có thể viết nên hành trình của riêng mình.
…Và còn là cả một vở chính kịch
Khi câu chuyện hoàn chỉnh, con sẽ biến nó thành vở chính kịch của đời mình, dù nghịch cảnh có diễn ra, vẫn đấu tranh rồi chiến thắng tất cả vì bản thân là vai chính trong đó.
Xin đừng tặng con dấu chấm
Con biết mẹ muốn phá thai bằng thuốc để từ bỏ tình cảm giữa chúng ta. Hơn ai hết con hiểu mẹ nghĩ đó là một món quà. Không phải sống khổ sở, chẳng bị gọi đồ con hoang hay tủi nhục, oán thán…Nhưng mẹ ơi…đồng nghĩa cắt đứt sinh mệnh này.
- Câu chuyện của con về cuộc sống hạnh phúc bên mẹ dần dang dở…
- Tựa như không có mở đầu.
- Chả có diễn biến!
- Và tất nhiên chẳng có kết thúc.
Hãy bán cho con dấu phẩy
Mẹ à, xin hãy bán cho con một dấu phẩy, để có thể viết tiếp câu chuyện của mình. Con luôn trân trọng dấu phẩy này, dù có vui buồn, gục ngã, ấm no hay đầy đủ cũng sẽ bên mẹ.
- Nhờ dấu phẩy đó, con được sống!
- Nhờ dấu phẩy đó con có thể thấy ánh mặt trời rồi.
- Và điều quan trọng nhất chính là con sẽ ở bên mẹ.
Con sẽ trả lại cho mẹ những gì khi mẹ chịu bán dấu phẩy cho con?
Con sẽ ôm mẹ khi mẹ lạnh.
Con sẽ chăm sóc khi mẹ ốm.
Con sẽ mua cho mẹ đồ ăn ngon.
Con sẽ vì mẹ mà cố gắng…nên xin mẹ…tặng con một dấu phẩy, để con vì mẹ mà viết nên câu chuyện của chúng ta.
Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con