Mẹ ơi, mẹ đừng buồn nữa!
Chỉ còn vài ngày sẽ đến thời khắc rời xa nhau rồi, con không trách móc gì bởi hiểu trái tim vụn vỡ đang phải chịu áp lực tinh thần nặng nề. Bị người mình yêu bỏ rơi khi mang thai chính giọt máu của họ thật sự đau đớn. Cảm giác đó khiến cô gái non trẻ chênh vênh như lạc trôi giữa đại dương rộng lớn cần một chiếc phao cứu sinh. Gia đình tuông bao lời cay nghiệt làm mẹ khóc rất nhiều.
Ký ức buồn
Đời đã lắm biến cố nên con chẳng muốn trở thành nỗi đau của mẹ. Xin ngừng dằn vặt nữa! Con biết ai cũng có thống khổ riêng. Những đêm ướt gối, trầm tư, ánh mắt vô định do thiếu bờ vai vững chãi để dựa vào. Trong tâm khảm đâu hề mong chúng ta chia ly! Chỉ là… cuộc sống vốn dĩ như thế… mẹ đừng suy sụp nhé.
Mẹ xứng đáng được hạnh phúc
Nếu sự hy sinh này đổi an yên nơi đó thì âu cũng do duyên phận của chúng ta chưa đủ may mắn gặp gỡ. Mẹ là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, lương thiện và xứng đáng được sống vui vẻ. Sẽ không đi xa đâu, chỉ lựa chọn cách khác để ở bên cạnh, ví dụ trở thành vì sao soi sáng dẫn đường cho mẹ. Vì vậy, dừng mọi thất vọng hay khép lại cánh cửa lòng mình.
Hãy quên con và bước tiếp mẹ nhé!
Mẹ ơi, thế giới này sẽ chẳng bao giờ vì bất kỳ ai mà ngừng lại, dù con cũng mong bản thân là một ngoại lệ. Con phải ra đi nơi rất xa mãi mãi không còn được ở bên nữa nhưng hãy vững tin rằng: chúng ta luôn hướng về nhau như ánh sao vạn dặm. Khi buồn hay nhớ thì đặt tay lên bụng , cảm nhận hơi ấm ở đấy, đã từng hiện diện trong lòng mẹ .
Dù vậy con ấp ủ hy vọng mẹ đừng ghi sâu hình ảnh về con tuy bản thân cũng không mong mình biến mất trong ký ức. Nếu mãi nghĩ đến thì tổn thương sẽ rất lâu và vĩnh viễn khó sống vui vẻ, quên đi và bước tiếp nhé! Cuộc đời còn dài! Chớ vì nỗi buồn như con mà trở nên đau khổ hay trách móc quá nhiều! Nếu có duyên chúng ta vẫn gặp lại vào một lúc nào đó.
Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con