Làm bố “nhí” bất đắc dĩ
Tôi – một chàng trai 18 tuổi, vâng, cái thời gian đẹp nhất mà ta gọi là thanh xuân nhưng chưa biết mùi đời đã vác lu chạy. Ấy thế tôi và nhỏ bạn cùng lớp đại học trót thích nhau rồi lỡ dại dính bầu. Nói sao nhỉ, chúng tôi cũng tò mò như bao người khác sau đó tìm hiểu thôi, ai ngờ tác hại tới mức khiến bụng nhỏ phình to.
Thú thật cùng mọi người là tôi thích nhỏ lâu, vậy cũng coi như hời. Khi bố mẹ hai bên biết chuyện, gia đình đó nổi cơn tam bành bắt con gái phá thai rồi cắt đứt liên hệ. Với tư cách chàng trai trách nhiệm, tôi cố khuyên ngăn và hứa sẽ cưới nhỏ. Dù bố vợ tương lai vẫn cầm chổi quét tôi ra trong sự giận dữ, chắc thiếu điều bum tôi một phát, nhưng vì tôi không quất ngựa truy phong nên còn nương tay.
Lần đầu làm bố!
Bố đã thành công khi rước được mẹ về một nhà!
Tôi về thuyết phục song thân nhưng họ thấy bên nhà gái làm gắt, tôi cũng tuyệt vọng muốn bỏ cuộc. Đêm đó nhỏ khóc nói bố mẹ đã đưa đến bệnh viện để được tư vấn phá thai rồi, tôi hơn ai hết là một con mọt sách, vì đọc thường xuyên nên rất hiểu tác hại như thế nào? Tôi xuống lầu van xin gia đình mình:
” Bố mẹ, đó là con của con, cháu nội hai người! Phải bảo vệ cho nó!”
” Nói xem, bố mẹ làm được gì bây giờ, khi gia đình người ta gắt như thế?”
” Con sẽ chịu trách nhiệm, nhỏ thuyết phục gia đình rồi, bố mẹ sang nhà nói chuyện nhé!”
Lần đầu làm bố!
Khoảnh khắc đầu tiên bố nhìn thấy con
Bố mẹ tôi sang nhà nói chuyện đã ổn, cả hai sẽ bảo lưu kết quả học chờ vợ sinh xong lại tiếp tục cũng tổ chức đám cưới linh đình như mọi người. Cuối cùng công rước nàng về dinh sau bao trắc trở. Hôm nay vợ lâm bồn nên tôi đến bệnh viện với cô ấy. Khoảng 6 tiếng, cửa mở và bác sĩ đưa đứa bé cho bố bế đây là lần đầu tiên làm bố, cảm xúc trong lòng bố thật khó tả.
Ấn tượng đầu tiên khi ẵm con là buồn cười không tả, do con chỉ được 2kg7, hoàn toàn da bọc xương mà theo tôi nhận thấy thì chẳng khác gì “một cục xấu quắc”.
Lần đầu làm bố!
Hóa ra đáng yêu là một loại ma lực
Không hiểu cái “cục xấu quắc” kia mang ma lực gì mà thu hút ánh nhìn đến thế. Nó hơi đỏ đỏ, từng ngón tí hon xinh xinh, cứ kêu “oa oa’ xong tự cho tay vào mồm mút. Mặt thì nhăn nhó như ông già. Hai con mắt ti hí với mũi tẹt lét. Hài hước nhất là chả có lông mày. Khi lần đầu diện kiến con gái tôi đã nghĩ vậy đó, còn chỉ trỏ rồi cười phá lên khiến bác sĩ tưởng ba đứa bé bị vấn đề.
Quãng đường cùng con đi qua là chuỗi ngày hạnh phúc nhất!
Lần đầu làm bố!
Vậy mà 3 tháng sau, con bé lớn hơn khá nhiều, chân mày còn rõ dần, các đường nét đã trở nên xinh xắn. Tính cách cực bám người và đặc biệt rất thích bố. Đến tháng thứ 6, mỗi lần tôi bế con lên cao để chơi trò đu quay thì nó cười khanh khách.
Hiện tại, con đã 10 tuổi, tôi ôm lấy vợ, nói: ” Cảm ơn em, giữa một triệu khả năng trên thế giới này để khước từ những điều tiêu cực và lựa chọn sinh con ra, ở bên anh!”
Hy vọng mỗi bạn trước khi từ bỏ thiên thần nhỏ hãy nghĩ về các bé. Chúng ngoan ngoãn, vô tội, xứng đáng được hưởng hạnh phúc trọn vẹn của việc sống.
Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con