Mẹ à! Mẹ sẽ nhớ con chứ! Đây là điều con thật lòng hỏi vì ngay giờ phút này, con bất lực khi mẹ muốn phá thai bằng thuốc. Con không thể đủ sức thay đổi quyết định của mẹ để sinh ra con phải không?
Con đau lắm mẹ ơi… đau ở nơi tim này!
Con đau lắm mẹ à! Lát nữa, khi mẹ nằm lên chiếc giường kia. Người bác sĩ lạ mặt sẽ dùng mấy hút chân không gắp con ra. Hình hài dấu yêu mà mẹ ban tặng cũng sẽ không còn nguyên vẹn. Con sẽ chẳng thể có một cơ hội nào nữa tái hợp cùng mẹ. Vậy là chúng ta sẽ không thể gặp nhau nữa phải không mẹ? Có phải con sắp xa mẹ mãi mãi không?
Mẹ ơi, con rất sợ!
Cái chết ư, con rất sợ! Con đã có những tế bào não của riêng mình. Giống như ba, mẹ hay bất cứ người lớn nào ngoài kia, con cũng sợ đau và không muốn chết. Lo rằng ngày mai sẽ không còn có thể mở mắt và thứ chờ đợi mình là bóng tối sau giây phút mẹ phá thai bằng thuốc chứ không phải khoảnh khắc hạnh phúc gặp lại sau 9 tháng 10 ngày bên nhau!
Mẹ ơi, kể con nghe!
Trước giây phút sinh ly tử biệt vì phá thai bằng thuốc, mẹ có thể kể với con – đứa bé không thể chào đời về thế giới này không?
Đại dương xanh ngắt đó có mênh mông không, bãi biển đầy cát vàng, được cùng mẹ cảm nhận dòng nước biển mát lạnh. Được chơi đắp lâu đài cùng mẹ là cảm giác ra sao?
Dòng sữa ngọt ngào của mẹ có vị như thế nào? Có dư vị ngọt ngào thơm ngon không, mà sao em bé nào cũng thích uống! Con nghĩ, sữa mẹ ngon hơn tất cả thảy những thứ cao lương mỹ vị trên đời.
Cảm giác được mẹ cầm tay dắt đi thảo cầm viên ngắm sư tử có phải sẽ đỡ sợ hơn? Con cũng muốn được đi ngắm động vật nữa!
Cùng mẹ trải qua bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông tuyệt vời lắm. Con có đủ diễm phúc để được mẹ nắm tay dắt con đi không? Con nguyện đánh đổi hết may mắn đời này để được ở cạnh mẹ.
Nếu con không đủ may mắn…
Nếu mẹ vẫn lựa chọn rời xa con và phá thai bằng thuốc! Mẹ có thể nhớ con thật lâu được không? Con không hy vọng mẹ tự dày vò mình đâu. Mẹ nhất định phải thật hạnh phúc nhé! Con biết mẹ có những lý do khó nói và nỗi khổ riêng để đưa đến ngày hôm nay. Chỉ xin mẹ, sau này khi mẹ nhớ đến con, mẹ sẽ nhớ có đứa bé từng ở đây, trong lòng mẹ và nó yêu mẹ biết nhường nào. Con xin lỗi vì đã làm mẹ khóc. Hy vọng mẹ của con sẽ không bao giờ phải rơi một giọt nước mắt nào nữa! Yêu mẹ.
Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con