Mẹ ơi, xin đừng bỏ con! Con muốn được nhìn ngắm thế giới!

Mẹ ơi, hôm nay là tuần thứ 8 con được ở bên cạnh mẹ, trong bụng ấm áp vô cùng, nhưng cũng thiếu đi ánh sáng. Con rất sợ bóng tối vì vậy, hy vọng sẽ nhanh đến 9 tháng 10 ngày để gặp nhau, con hạnh phúc khi thấy gương mặt của mẹ.

Mẹ ơi, thai tuần thứ 10 rồi, con có thể nghe tiếng mẹ nôn ọe. Xin lỗi vì làm mẹ khó chịu…Hai người đều là sinh viên nên ba phủ định giữ cái bầu và nằng nặc đòi mẹ phá thai bằng thuốc. Con thấy mẹ rất buồn khi ba nói sẽ bỏ rơi nếu không nghe lời. Ba muốn chúng ta phải xa nhau.  Mẹ nghĩ sao? Mẹ buồn chứ nếu con rời đi?

Xin nói với con về bất lực trong lòng mẹ!

Con lại thấy mẹ bất lực đứng khóc sau những lần cãi vã …Mẹ à ..cố lên… có thể bỏ con nhưng xin chớ buồn! Nếu mẹ chọn con thay ba ở bên mẹ, đừng bỏ con được không?

Một ngày trời mưa thật to, hôm nay ba chở mẹ đến chỗ để bỏ thai. Con có thể thấy đôi mắt sưng húp của mẹ từ tối qua khi đẫm ướt gối, đang vô hồn lắng nghe mấy lời tư vấn, vai run run. Chắc mẹ sợ lắm, đừng lo vì con bên!

Xin lỗi , dù đang động viên mẹ nhưng con thật sự thấy sợ lắm…
Con sợ đau…
Sợ mẹ phải khóc vì con.
Sợ con không tồn tại nữa…
Và cũng sợ con sẽ không bao giờ có thể gặp lại mẹ.
Trong tử cung, con đang gập người lại, cả hai chân run run không vững…con khóc mất rồi mẹ ạ…

Con không muốn xa mẹ!

Mẹ đã nghe hết mấy lời tư vấn nhưng vẫn im lặng hẳn là đang thất vọng lắm. Hy vọng mẹ suy nghĩ lại…Van xin mẹ đừng bỏ rơi con, được không? Giây phút này thật sự đáng sợ, có lẽ chốc lát nữa đây, con sẽ phải vĩnh viễn rời xa rồi. Khoảnh khắc mẹ bước vào nơi đó.

Ánh đèn…mẹ đã quyết định vậy ư… họ kiểm tra sau đó đưa mẹ viên thuốc khiến con biến mất mãi mãi. Xin lỗi mẹ bởi không thể bên cạnh được nữa rồi. Mẹ hãy hạnh phúc nhé, yêu mẹ! Con phải cho mẹ biết nỗi mong nhớ ra sao vì bản thân chẳng còn cơ hội để nói.

Mẹ ơi đừng khóc!

Ơ…mẹ khóc rồi, bóng lưng nho nhỏ chạy khỏi đó. Mẹ đã nói sẽ không bỏ thai, ba tát cú đau đớn xong rời đi, sao lại đối xử với người phụ nữ của mình như thế. Chắc do rất đau vì vậy nước mắt rơi lã chã. Nụ cười an yên nở , mẹ chạm nhẹ lên bụng, con có thể dịu dàng an ủi. Ba khiến mẹ đau nên con chẳng thương ba nữa , người để mẹ bơ vơ một góc mãi khóc…

Hình như lòng mẹ hoang mang vô cùng, con cảm nhận được nhịp tim bấn loạn nơi mẹ. Mẹ ơi, con vui lắm, chính là cảm giác bóp nghẹt vì đau khổ tan biến trong chớp mắt khiến bản thân choáng ngợp. Nỗi niềm không thể diễn tả thành lời hạnh phúc này. Mẹ nói với bà ngoại mọi thứ nhưng người ấy bao dung ôm lấy khi mẹ lau nước mắt và nói sẽ sinh con ra.

Cho con ngắm nhìn thế giới này bên cạnh mẹ, mẹ nhé

Mẹ ơi! Cảm ơn mẹ.

Và xin lỗi mẹ, vì đã không thể cho mẹ một gia đình hoàn hảo mà mẹ mơ ước, nhưng con sẽ thay ba bên cạnh mẹ, được không?
Mẹ à, mẹ đừng lo khi bản thân chưa có gì trong tay được không?
Con sẽ ăn cơm ít một chút…
Con sẽ phụ mẹ làm việc…
Con không cần ăn ngon…
Con không cần mặc đẹp…
Con chỉ muốn được sống bên cạnh mẹ…
Con chỉ muốn được mẹ ôm ngủ thôi…
Muốn được ê a những tiếng đầu đời trong lòng mẹ…
Vậy nên xin mẹ, hãy cho con được ngắm nhìn thế giới này bên cạnh mẹ, mẹ nhé.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *