Ai đó nói rằng: “Mỗi linh hồn sẽ sinh ra và chết đi trong cô độc”. Người khẳng định chắc nịt như thế hiển nhiên chưa từng làm mẹ vì họ không hiểu hạnh phúc khi có một đứa con và đếm ngày ly biệt dù biết bản thân chỉ còn ít thời gian để sống.
Sinh mệnh thật mong manh!
Ai rồi cũng sẽ làm mẹ!
Ai rồi cũng sẽ làm mẹ. Không phải bổn phận hay trách nhiệm đó là một chặng đường hạnh phúc! Từng khoảnh khắc bên cạnh con đều được ghi nhớ nơi đáy tim. Đừng dại dột cắt bỏ máu mủ cùng khúc ruột chính mình nếu không muốn quãng đời còn lại ngập tràn nước mắt và sự hối hận!
Nếu chỉ còn một ngày để sống…
Mẹ luôn mong con khỏe mạnh!
Sau 5 năm tích cực hóa trị, tôi đã có thể nhìn cục cưng của mình ra đời và lớn lên mỗi phút. Những khi nhìn thấy nụ cười vô tư đó, bản thân lại có chút chua xót lẫn tham vọng được lưu lại thế giới này. Ngày mai, hoặc ngày kia hay vài hôm khác nữa, mẹ đã rời đi rồi. Đừng ăn kẹo nhiều vậy sẽ sâu răng đấy. Hy vọng con luôn bình an và vui vẻ khi ở bên cạnh bà ngoại.
Mẹ không bao giờ muốn tổn thương con!
Xin đừng làm đau con!
Những ai có thể lựa chọn được ở bên con của mình, xin hãy trân trọng và yêu thương bọn trẻ. Khi là một cơ thể chưa hoàn chỉnh vài tuần các bé đã biết nhận thấy được rồi. Sự thật bào thai 8 tuần đã rất nhạy cảm với cơn đau chứ không phải đến tận 20 tuần.
Tôi – một người mẹ bất hạnh không thể cùng con lớn lên nguyện cầu các bà mẹ trên thế giới sẽ luôn chọn con mình dù đối mặt với điều gì. Giống như tôi dùng chút sức tàn lực kiệt ủ ấm trái tim của con những ngày tháng còn lại.
Tạm biệt con yêu của mẹ!
Mẹ yêu con!
Xem thêm tại: Mẹ ơi đừng bỏ con!