Người là đóa hoa cuối cùng trên mảnh đất cằn cỗi của tôi

Mỗi khắc trôi qua có hàng triệu cặp đôi cùng nhau vượt giới hạn để “yêu trọn vẹn”. Đầy rẫy lời chối bỏ và hàng ngàn đứa bé bị nạo phá tại cha vô trách nhiệm. Tôi nằm trong thiểu số đi ngược đám đông quyết trở thành mẹ đơn thân! Lòng mặc kệ tình cũ trước kia muốn dồn ép ra sao vẫn chỉ trả lời 3 chữ ngắn gọn: “EM CHỌN CON!”.

Mảnh đất cằn cỗi vì thiếu đi cơn mưa

Tự ví tâm hồn chính mình như mảnh đất cằn cỗi cũng chẳng sai! Nhìn các thiếu nữ mơ mộng ngôn tình, tôi chỉ cười miễn cưỡng cho xong. Những thứ cảm xúc yêu đương mãnh liệt đó bản thân trải qua rồi.

Điều đơn giản dễ hiểu bởi lựa chọn tự nuôi nấng đứa bé thì đã mất đi cơ hội cạnh tranh để tìm hạnh phúc riêng. Ai có thể bao dung yêu thêm một đứa trẻ? Trong khi, mỗi ngày có vô số bài báo về cha dượng bạo hành con riêng của vợ nên tôi càng muốn khép lòng lại. 

Chật vật tìm “cơn mưa”

Từng muốn kiếm hạnh phúc lần nữa và thử tìm hiểu vài mối tình nhưng bọn họ đều ít trân trọng mẹ đơn thân. Lựa chọn đó đâu hề đồng nghĩa “người phụ nữ dễ dãi” hay thiếu thốn đến mức cần nhân tình. 

Mệt rồi, tôi vẫn nên là mảnh đất cằn cỗi. Nguyền rủa bóng đêm chi bằng tự mình thắp lên một ngọn nến, cùng con trai hạnh phúc là đủ.

Ngày đất nở hoa

Thật không ngờ, lúc tôi mãi mê tìm “cơn mưa” thì lại càng không để ý bông hoa đẹp nhất vẫn luôn tồn tại quanh mình.

Anh – với tư cách bạn thân khác giới luôn bên cạnh từ ngày cấp 2 nên chứng kiến mọi thăng trầm trong cuộc sống này. Khoảnh khắc trái tim tôi đau đớn van xin níu kéo mối tình kia, thậm chí sẵn sàng phá thai để giữ một kẻ tồi tệ. Chàng trai ấy đã đứng dưới mưa mắng té tát khiến tôi ngộ ra, quay lưng với người cũ và chọn đứa bé. Sự động viên ấy tiếp thêm sức mạnh cho quyết định làm mẹ đơn thân ở thời khắc quyết định ấy. Mỗi tuần ai đó còn đến chơi với Tin và thỉnh thoảng lại cười trêu:

Ước gì Thịnh được là ba Tin nhỉ! Tui thích trẻ con lắm.

Anh là cơn mưa của em!

Dù biết hết suy nghĩ khi đó, chỉ do đôi lúc trái tim tự ti vì không xứng với họ nên vô thức đẩy anh ra xa. Hình mẫu lý tưởng trong mộng của bao nàng vừa giàu, đẹp trai, kiêm luôn crush đời đầu mà tôi thầm thương trộm nhớ, bởi không muốn đánh mất tình bạn với anh nên tôi cũng chừng mực với tình cảm say nắng khi trẻ.

Hôm kia, người cũ kia đột nhiên nhắn mời cưới khiến cảm xúc tức giận đã ngủ yên lại tràn về thì bạn thân ấy quan tâm hỏi:

  • Mai thằng Vũ kết hôn, có đến hông?
  • Sao phải tới? Không lẽ dắt Tin theo?
  • Ông ta chẳng hay biết bà dám giữ cái bầu đâu. Còn muốn tái hợp chăng?
  • Nếu nghĩ rằng phụ nữ tốt đẹp như tui lại bỏ thai anh ta càng đáng hận, ông đang xúi bạn mình cướp chú rể hở?
  • Ừm, vì Tin cần gia đình trọn vẹn…
  • Còn ông thì sao?

Bị nói trúng tim đen bao năm hay sao, Thịnh đứng hình, bắt đầu xúc động. Cuối cùng cũng hiểu rồi hả. Cho Thịnh cơ hội chăm sóc Tin vì tui coi thằng bé là con của mình từ lâu rồi. Một nhà 3 người chúng ta cùng nhau già đi… Thy đồng ý chứ?

Tôi gật đầu, nước mắt cả 2 rơi lã chã từ bao giờ, kết thúc đẹp như mơ khi nàng công chúa kém may mắn cũng tìm thấy bạch mã hoàng tử của riêng mình rồi. Thế giới này vốn dĩ rất tối tăm, cảm ơn người đã đến đem theo ánh sáng soi rọi mẹ con trong cuộc đời này.

 

Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *