Thư cha gửi con gái!

Con gái yêu dấu của ba!

Suýt chút nữa cha con ta không gặp nhau được rồi! Hôm nay – ngày con theo chồng, ba biết con sẽ hạnh phúc, nhân dịp này ba muốn kể con câu chuyện tình yêu của ba mẹ.

Thuở đó ba mẹ vẫn là sinh viên chưa ra trường nhưng lỡ mang thai trước hôn nhân. Vì sự phủ nhận hai bên mà nội ngoại muốn ép mẹ con từ bỏ cái thai. Mẹ rất yêu con đấy, bà ấy cự tuyệt đến cùng lẫn đấu tranh chẳng lùi bước để có một đám cưới, đã tròn 25 năm ngày ba mẹ kết hôn.

Khoảnh khắc hạnh phúc nhất để dành cho con!

Khoảnh khắc con đến với thế giới này, ba thấy mình hạnh phúc nhất trần đời. Từ một người ít thể hiện cảm xúc, nhưng lần đầu bồng con trên tay, vào giây phút ấy ba đã khóc. Những giọt nước mắt đó chào đón thiên thần nhỏ môi chúm chím xinh xinh, tất nhiên con vừa sinh ra liền oe oe rất to, chắc con vui mừng khi là con gái của ba nhỉ?

Khi con 1 tháng tuổi, chúng ta hay chơi trò “thè lưỡi”, chắc ba nhại lại con thôi, chứ con thể hiện vì bản năng mà. Gương mặt ngơ ngác hiền lành với đôi mắt to tròn đen láy khiến ba phì cười. Thỉnh thoảng con vừa ngủ còn tủm tỉm mới đáng yêu làm sao!

Khi con 3 tháng tuổi, mọc chiếc răng đầu tiên, sớm hơn nhiều em bạn khác, có điều chả hiểu sao 7 tháng mà chưa thêm cái thứ 2 khiến mẹ sốt vó lên cả, sau đó phải uống canxi vì con suốt.Đến lúc ngủ nào bé cưng! Con dồi dào năng lượng như thế ư? Đã chơi nguyên ngày nhưng vẫn huyên thuyên ê a tận 3 giờ sáng. Ba mẹ sắp thành gấu trúc luôn rồi này! Nếu không đi làm nổi là chẳng đủ tiền mua tã đâu.

Ba sẽ không bẻ đi đôi cánh của con!

Khi 3 tuổi, bé cưng muốn đóng vai họa sĩ mà tô màu khắp nhà, ba vì yêu nên để con chơi thỏa thích. Sau đó ba bôi vôi, không phải xóa dấu vết, là bởi nụ cười tươi rói sắp được vẽ tranh. chỉ cần bảo bối vui vẻ. Tương lai ba dạy con cách trở thành cha mẹ, đừng bao giờ bẻ đi đôi cánh của con mình. Mỗi đứa trẻ sở hữu và có quyền làm chủ những ước mơ khiến lòng chúng ấp ủ.

Ngày đầu tiên đi học

Ngày đầu tiên ba dắt con đến trường, con một phần nhút nhát và sợ xa lạ mà vừa đi vừa khóc…

Lúc đấy chúng ta chia tay tại cổng nhưng con cứ mãi quấn ba không vào. Thậm chí còn nghịch ngợm mếu máo chẳng chịu để xa ba. Trải nghiệm thật thú vị, dù hơi ngại, rốt cuộc vẫn “mặt dày” cho con ôm chân khóc mặc kệ ai nhìn. Quá bối rối nên đành cố gắng dỗ dành con cũng không được, thế là xin thầy giáo đứng ngoài lớp đợi chờ. Chỉ cần hướng mắt về cửa sổ còn ba thì thấy mình giống mấy truyện trạng nguyên học lỏm ghê.

Mưa sao băng

Khi con 10 tuổi nhà ta cùng nhau đi ngắm sao băng. Ba thầm biết ơn cuộc đời đã cho gia đình nhỏ của mình được cạnh bên yên bình như thế này. Ba không cần thứ tình yêu bi tráng, chỉ cần bình lặng với con và mẹ là đủ. Ba nhẹ nhàng ôm hai mẹ con trong lòng rồi hôn lên tóc cả hai. Trên trời là hàng vạn tinh tú đang rơi. Khung cảnh đẹp biết bao nhiêu.

Bài học về sự san sẻ

Năm con 11 tuổi, vì quá nhân hậu nên trót đem phần cơm duy nhất cho một bà lão ăn xin. Về nhà, mẹ không nhịn được mà la con rằng chỉ giúp người khi có đủ khả năng, suýt chút đã ngất bởi đói. Ba lại can ngăn mẹ đừng mắng con nữa. Lòng hạnh phúc lắm do cô con gái tuy nhỏ vẫn biết yêu thương và san sẻ.

Thành viên thứ 4

Hôm sau, con lại tiếp tục nhặt chú mèo hoang về. Ba phải phì cười khi thấy con tốt bụng đến thế. Rồi bé ấy cũng trở thành một phần trong gia đình ta. Con nghiễm nhiên đặt tên “em trai út” là Méo Méo. Ba ân cần dạy con cách yêu thương động vật và chăm sóc chúng.

Cột mốc trưởng thành

Năm con 15 tuổi, lần đầu mua cho ba mẹ món quà từ tiền làm thêm online là một chiếc khăn choàng cổ. Ôi con gái đã lớn thật rồi!

Lúc 18 tuổi, con đậu đại học, cả nhà ta ăn mừng bằng gà rán. Con mãi “chung thủy” bao nhiêu năm với món mà mình thích. Ba đã nói con hiểu rằng trong tình cảm cũng cần yếu tố này nên nếu có để tâm đến một người đừng nhìn bất cứ ai ngoài họ đấy.

Năm 22 tuổi, con ra trường và kiếm được công việc tốt. Ba sợ đôi vai nhỏ phải áp lực, nhiều đêm còn thức đến khuya để làm tiếp, mẹ lo lắng cũng chỉ có thể pha cho con cốc sữa nóng. Con gái của ba chăm chỉ lẫn nỗ lực thế thật khiến gia đình mình tự hào.

Thất tình rồi!

Đã đến lúc ba chỉ con cách yêu một người như thế nào. Dù con có đọc bao nhiêu ngôn tình cũng đừng ước trải nghiệm gian truân cách trở hay sóng gió trùng trùng. Tình yêu thật sự chính là an yên ở bên nhau.

Con nghe lời rồi – học cách kiên định với một ai nhưng hình như vẫn chưa đúng lắm. Ba thấy con mấy hôm nay thường hay lén khóc trong phòng. Dạo này con ít ra ngoài ăn tối, cũng chẳng cầm điện thoại. Linh tính của cha cho biết con đã thất tình. Thích người không nhìn về phía mình là loại cảm giác đau đớn nhất.

Ba cũng từng yêu hoang dại, bất chấp, không màng tất cả. Dần dần, cái cảm giác bị rời bỏ, rồi tổn thương, có khi lại đánh mất chính mình. Thời gian cứ như một loại thần dược giúp ta vượt qua nỗi buồn đó. Quên nghĩa là chấp nhận và xem nó bình thường. Thứ tình cảm trân trọng đối phương và yêu thương bản thân để dẫu có những ngày vỡ đôi, người ta vẫn rời xa nhau một cách trưởng thành không vùi dập mình trong mớ cảm xúc hỗn độn.

Ba dạy con gái cách yêu

Ba khuyên con hãy mạnh mẽ bước khỏi tình cảm khiến bản thân đau khổ nhé, để mở lòng lần nữa với chân ái của mình. Cả hành trình lớn lên gia đình đã nâng niu con ra sao, vì một ai mà suy sụp, làm ba mẹ lo! Kẻ thật tâm sẽ không phớt lờ nước mắt người họ yêu!

Hôm nay là ngày kết hôn, mẹ khóc nhiều khi ba nắm tay con gái lên lễ đường trao cho con rể. Ba mẹ lo lắng lắm, không biết họ có đối xử tốt với bảo bối của mình?

Ba mẹ luôn dạy con về sự yêu thương ! Đừng bao giờ từ bỏ con của mình dù có điều gì xảy ra!

Và nếu lỡ chẳng hạnh phúc, đừng sợ ba mẹ buồn mà không dám bước ra khỏi cuộc hôn nhân đó. Đối với ba mẹ, con là bảo bối vô giá, chỉ cần con sống vui vẻ thôi. Ba mẹ yêu con!

 

Ba của con.

Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *