Chào các bạn, tôi – Linh, đã có rất nhiều quyết định làm bản thân hối hận suốt cuộc đời, cũng chính lý do khiến hôn nhân của mình rơi vào ngõ cụt. Thời còn sinh viên, tôi yêu say đắm mối tình đầu, đi quá giới hạn kết quả là lỡ dại mang thai với anh, vì lúc trẻ nông cạn nên bị lời dụ dỗ ngọt ngào hứa sẽ kết tóc và từ bỏ đứa bé. Không chỉ một, mà những vài lần tôi nghe anh ta phá thai an toàn.
Không có gì “an toàn” khi cắt đi một phần máu thịt!
Sự thật nào có phá thai an toàn hỡi các bạn trẻ? Khi cắt một phần máu thịt bản thân, đâu chút do dự lo lắng về tương lai. Mình ngốc nghếch an tâm mỗi lần anh ta thủ thỉ: “ Chỉ là cục máu, không sao mà!” Tôi cũng từng tin như vậy, đến hôm nay, ngày nghe phán quyết của vị bác sĩ rằng khó hoài thai được nữa. Những sai lầm vì lỡ dại trao hết cho người chẳng xứng đáng, đã tước đi quyền làm mẹ vĩnh viễn.
Mẹ ơi, con không phải cục máu vô tri!
Dù bé nhỏ hay mong manh đó cũng là một phần của tôi, hơn nữa do bản thân không cho con cơ hội được sinh ra, chứ nó vốn dĩ nào phải giọt máu vô tri…
Kết quả “mối tình đầu” vẫn bỏ rơi mặc sự níu kéo, cứ yêu đương không đến đâu cuối cùng tôi đã thấy bến đỗ của đời mình. Thời khắc đó cũng là lúc cơn ác mộng xảy ra. Giai đoạn tôi muốn làm mẹ bác sĩ báo cho tôi hung tin rằng thành tử cung quá mỏng để có thể mang bầu lần nữa, một phần vì nạo phá và sức khỏe còn yếu nên nếu đậu thai thì sẽ 90% bị mắc bệnh tim, nguy hiểm tính mạng.
Nước mắt muộn màng của người mẹ!
Tôi đã khóc rất nhiều…Mỗi lần bạn bè đến chơi nhà dắt theo con trẻ chúng nghịch ngợm và bị mẹ la, tôi âm thầm ngưỡng mộ. Chút ích kỷ để mong thời gian được quay ngược về quá khứ, tôi sẽ làm tất cả vì con. Mẹ chồng than ngắn thở dài thỉnh thoảng ám chỉ tôi chả khác “gà mái không biết đẻ trứng”. Phận dâu con cố cười nuốt nước mắt cùng những bữa cơm đau lòng. Tôi sợ chồng phản bội, nhưng lại chẳng đủ tư cách nói gì khi anh là con một và có trách nhiệm duy trì hương hỏa gia tộc.
Có tất cả nhưng chỉ thiếu con yêu!
Giờ đây tôi có tất cả:
- Chồng tốt
- Tiền bạc
- Công việc
- Danh vọng
Thứ duy nhất tôi không thể có chính là một đứa con. Bản thân sẽ mãi chỉ ngắm nhìn con của người khác để vơi bớt mong muốn đó, thèm khát nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn kia lẫn tiếng gọi “mẹ ơi!”.
Thèm khát tiếng gọi “Mẹ ơi” nhưng liệu còn có thể?
Tôi hy vọng được con của tôi gọi mẹ bập bẹ đầu đời.
Tôi khao khát cùng chồng “đùn đẩy” việc thay tã cho con khi ị trong tiếng cười rộn ràng… Lúc con 3 tuổi, cả gia đình sẽ đi picnic, thảo cầm viên hay bất cứ nơi nào mình muốn. Con hỏi: “ Một cộng một bằng mấy mẹ ơi?” Và khoảnh khắc đó, ánh mắt con lấp lánh như nhìn nhà toán học giỏi nhất thế giới.
Tất cả giờ chỉ còn là NẾU….
Bây giờ tôi lựa chọn sẽ nhờ các đơn vị chữa hiếm muộn giúp. Chúng tôi cần mất gần nửa gia tài để được có một đứa con…dù tỉ lệ thành công thấp.
Tôi cũng chỉ có 10% sống sót.
Ai sẽ đau vì bạn?
Tôi khuyên bạn đừng tin bất kỳ ai tư vấn rằng phá thai an toàn? Với họ bạn chỉ là khách hàng, đau vì bạn, lo cho bạn nhất cũng duy nhất có người sinh ra bạn và người bạn sinh ra. Không ai chịu trách nhiệm được cho cuộc đời mình ngoài chính bạn.
ĐỪNG PHÁ THAI VÌ BẤT CỨ LÝ DO GÌ!
ĐỪNG TỰ TỪ BỎ QUYỀN LÀM MẸ.
Mọi lý do đều rất nhỏ nhoi trước con yêu!
Mỗi một sinh mệnh đều có quyền sống!
Lý do gì cũng nhỏ bé trước sinh mệnh và là núm ruột của mình thôi:
Việc gì phải lưu tâm người đàn ông vô trách nhiệm!
Cha mẹ giận quá mắng chửi một chút, nhưng cha mẹ tốt nào sẽ bỏ mặc con cái vì danh dự ?
Không có tương lai? Giữa việc được ăn ngon mặc đẹp của con với cả quyền được sống cơ bản cũng không thể, tôi nghĩ con sẽ đau khổ vế thứ 2 hơn.
Nếu đang rối bời…
Bình tĩnh nào…pha một tách trà nóng…ngồi xuống trầm ổn tinh thần, khi cơn bão qua đi bạn sẽ thấy những lý do đó nhỏ nhoi chừng nào…