Tôi bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì sinh con gái!
Kết thúc vốn nên có
Hôm nay – ngày đáng buồn nhất sau khi tôi kết thúc cuộc hôn nhân 10 năm – cũng là khoảnh khắc hạnh phúc vì bảo vệ được đứa con trong bụng mình.
Tôi lấy anh với trọng trách con trưởng của dòng họ nên có nghĩa vụ sinh con trai nối dõi. Ngay từ đầu hoàn cảnh vốn đã không “môn đăng hộ đối” nhưng chỉ bởi yêu mà tôi chấp nhận tất cả.
Nhiều lần mẹ chồng hạch họe nhưng tôi đều cố gắng bỏ qua chỉ vì thương con nên nhẫn nhịn. Nhớ lại lúc mang thai 3 tháng đầu bà hầm cho đủ loại canh bổ, khi phát hiện là con gái, bà trở mặt 360 độ không thèm đoái hoài đến tôi.
Đến nỗi cháu gái vừa ở bệnh viện về bà không buồn nhìn lấy một cái.
Vì yêu mà cố…
Tôi biết hết nhưng vì chữ “yêu” vẫn ngu ngốc nhịn nhục rồi mang thai đứa tiếp theo là gái cũng bị y hệt. Bà thường xuyên ngồi cùng con dâu thứ sinh được cháu trai mà bóng gió:” Loại chả sinh được con trai khác gì phế vật!”. Tôi nắm chặt tay, những làn sóng chống đối dần hình thành trong suy nghĩ.
Động lực lớn nhất để viết ra tờ đơn ly hôn chính khi tiếp tục mang thai, lần này kết quả là trai. Nhưng những nghi hoặc về cuộc sống tạm bợ khiến tôi nói dối và xem cách họ đối xử, quả thật không làm tôi thất vọng. Sau khoảnh khắc thử lòng mẹ chồng rằng tôi lại có con gái bà đã tức giận hét lên, còn ép con dâu bỏ đi đứa bé trong bụng.
-
Nuôi lũ vịt giời này tốn cơm nhưng chả được gì!
Sự phản kháng đầu tiên
Lo sợ hai đứa con gái của mình hiểu chuyện sẽ buồn nên tôi nói chúng về phòng chơi. Từ một người con dâu ngoan hiền liền không nhịn được nữa. Tôi cố thuyết phục rằng cái thai đã 5 tháng nếu phá thai khẩn cấp chắc chắn hại đến sức khỏe. Bà bảo đâu quan tâm, chỉ chả muốn con trai bà đi cày để nuôi ba con vịt giời lẫn kiên quyết ép phá, dù tôi lấy mọi lý do đều vô dụng mặc bờ môi này run run tiếp tục van nài:
- Nó là con của con, là cháu của mẹ mà mẹ ơi!
- Tôi chỉ cần cháu trai thôi! Nghe rõ chưa? Không đẻ được con trai thì biến khỏi cái nhà này?
Lúc chồng về, tôi hy vọng được bảo vệ bởi anh. Thật đáng tiếc, đáp lại là câu nói lạnh ngắt như tờ: ” Em phá thai con gái đi cho mẹ vui! Sau này mình cố đẻ con trai”. Hóa ra trong mắt anh tôi và con chả quan trọng gì, nhờ điều đó tôi đã quyết định dứt tình khi trước kia còn do dự.
Dù trai hay gái cháu vẫn là cháu của nội mà!
Tôi thật đau đớn kèm chua xót tự hỏi tại sao lại phân biệt đối xử với con chỉ bởi giới tính. Dù trai hay gái không phải đều là ruột thịt ư? Thời buổi nào rồi mà trọng nam khinh nữ. Thế kỷ 21 này đẻ con gái còn được khuyến khích hơn vì tỉ lệ đã lệch rất nhiều.
Trên tất cả, bé gái cũng có sinh mệnh, hơi thở cùng nhịp tim của mình. Chúng cần ba mẹ, ông bà yêu thương và khao khát quyền sống lẫn tồn tại như bao đứa trẻ khác.
Không hối hận vì thử thách này!
Tôi yêu các con, dù là trai hay gái, cũng hy vọng chúng sống khỏe mạnh, lớn lên trong niềm vui.
Họ ép phá thai mặc kệ cả sức khỏe tôi chỉ bởi ham muốn ích kỷ của riêng mình. Tôi càng bảo vệ đứa bé đến cùng nên phải rời xa để con được bình an.
Xin lỗi vì mẹ không cho con một gia đình hạnh phúc đầy đủ. Do con đích thị bé trai, nếu họ cưng chiều con cũng là thứ tình yêu vụ lợi có điều kiện. Mẹ sẽ thương và bù đắp nhé!
Xem thêm các bài viết khác tại Mẹ ơi, đừng bỏ con